Sân lớn nhà họ Lý.
Lý Quốc Lương trở về nhà với vẻ mặt u ám, vừa bước vào cửa đã thấy con gái mỉm cười chuẩn bị ra ngoài.
"Con đi đâu?" Lý Quốc Lương nghiêm mặt hỏi.
Nghe được Lý Quốc Lương hỏi, Lý Bạch Lộ lập tức thu lại nụ cười trên mặt, nhìn vẻ mặt ảm đạm kia của cha thì trong lòng cô ta có chút sợ hãi.
Lý Quốc Lương đã nhập ngũ mấy chục năm, khí thế của ông ta mạnh mẽ đến mức khiến Lý Bạch Lộ đã không thể gần gũi người cha này từ lúc cô ta còn nhỏ, hơn nữa ngày thường ở nhà Lý Quốc Lương đối với những đứa trẻ bọn họ rất nghiêm khắc, thế hệ trẻ trong nhà không ai không sợ ông ta.
"Con ra ngoài chơi với các bạn cùng lớp." Lý Bạch Lộ trả lời.
“Còn Mai Mai đâu?” Lý Quốc Lương lại hỏi.
Lý Quốc Lương có hai người con, ngoài Lý Bạch Lộ thì còn có một người con trai lớn năm nay đã 25 tuổi, hiện đang làm trong quân đội, Lý Mai Mai là con gái của anh trai Lý Quốc Lương, vì hai vợ chồng anh trai đột ngột qua đời, người già trong nhà cũng đã mất từ lâu nên Lý Quốc Lương nhận Lý Mai Mai về nuôi.
Nói tới chuyện của Lý Mai Mai, Lý Quốc Lương đúng thật là một người quan tâm đến đại cục và cũng là người có phẩm hạnh tốt.
"Cô ấy ở trên lầu."
"Tạm thời con đừng ra ngoài nữa, đi lên lầu kêu mẹ con và Mai Mai xuống dưới, cha có chuyện muốn hỏi." Lý Quốc Lương nói.
Nhìn thấy vẻ mặt của cha mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-chua-dien-tro-xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham/2713904/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.