Nhóm dịch: Thất Liên HoaQuay đầu lại nhìn Tần Tú, ánh mắt anh ta âm trầm: “Còn không nhanh đi?” Lại quay đầu lại nói: “Bán Hạ nhà tôi làm phiền mọi người rồi!”Chờ anh ta ra cửa, Triệu Hà nói: “Phó bí thư Thẩm này còn biết kiểm điểm lại bản thân, nếu anh ta không bạo lực gia đình, thì có tố chất hơn Tần Tú nhiều.
”Kim Quyên phụ họa, Hồ Khiết cười lạnh, Cố Pháp Điển nhìn ra ngoài cửa sổ, lại cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
Vốn dĩ quan hệ giữa Thẩm Tứ Bảo và ba cậu ấy cũng không tệ, nhưng đột nhiên có một năm đó không hề qua lại.
Hơn nữa ba cậu ấy cũng từng nói: Con người Tứ Bảo không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, sâu không lường được.
Rõ ràng là anh ta vì tìm kiếm đồng bạc mà xui vợ đánh con, nhưng anh ta nói mấy câu là đã có thể xoay chuyển hình tượng trong lòng một nữ công an lâu năm có mắt nhìn, người này quá biết ngụy trang rồi.
Kim Quyên nói: “Bán Hạ, đi cùng dì nào, tới nhà dì ở, được không.
”Bán Hạ mím môi lắc đầu, thái độ kiên quyết: “Không muốn, cháu muốn đi theo anh trai của cháu.
”“Anh trai không biết chăm sóc người khác đâu, nhà dì có kẹo, chúng ta đi ăn kẹo nha.
” Kim Quyên nói xong bèn muốn tới kéo đứa bé.
Hồ Khiết vẫn còn đang tìm kẹo ở trong túi, muốn dỗ đứa bé.
Nhìn thấy Bán Hạ đã sắp bị người khác mang đi.
Nhưng lúc này Cố Pháp Điển lại nói: “Dì Triệu, tình huống ống tiêm thủy tinh mang theo viên gan B,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-om-muoi-muoi-dang-yeu-trong-sinh/426640/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.