Hai cô bé lập tức há hốc miệng. Trên tivi ngày nào cũng chiếu Na Tra đại náo Long Cung , cả hai đều quen thuộc với nhân vật này nên vừa nghe đã hiểu ngay. Thanh Thanh vội vàng đặt con búp bê trên tay xuống, đưa tay cầm lấy sợi dây đỏ, mắt long lanh: "Chị Tuệ Lan, sao chị lại có dây của Na Tra? Chị lấy ở đâu vậy?" Cô bé chưa đầy ba tuổi, suy nghĩ đơn thuần, có câu hỏi như vậy cũng không có gì lạ. Vương Tuệ Lan còn chưa kịp trả lời, Á Á đã chen vào: "Trong phim hoạt hình thôi mà, đều là giả hết! Chắc chị Tuệ Lan mua cho tụi mình đó!" Vương Tuệ Lan cười, gật đầu: "Á Á nói đúng rồi. Chị đặc biệt mua mấy món này cho hai em." Thanh Thanh vui mừng ôm lấy sợi dây đỏ, đôi mắt long lanh đầy hạnh phúc. Á Á nhìn mấy món đồ trong tay, bỗng nảy ra ý tưởng: "Chị Tuệ Lan, chị làm tóc Na Tra cho em được không?" "Dĩ nhiên là được rồi! Giờ chị sẽ làm cho hai đứa luôn!" Hai cô bé lập tức nhảy cẫng lên vì sung sướng, nét mặt tràn đầy háo hức. Vương Tuệ Lan cũng vui lây với niềm vui của bọn trẻ, cẩn thận buộc tóc cho cả hai. Cô nhẹ nhàng chia tóc thành hai búi tròn, dùng dây lụa xinh xắn cố định lại, sau đó đội lên đầu hai bé chiếc băng đô đỏ rực. Xong xuôi, cô đẩy hai bé đứng trước gương. Hai "Na Tra nhỏ" ngắm mình trong gương, đôi mắt tròn xoe ánh lên vẻ thích thú. "Em muốn đi tìm thím, cho thím xem!" Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/2205568/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.