Ba người nhìn nhau, trên mặt ánh lên nụ cười chiến thắng. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, khi quay lại đối diện với bà mẹ kế, họ lập tức thu lại nụ cười, trở về vẻ nghiêm túc.
Từ Như Ý cúi xuống, cẩn thận ghi rõ từng điều khoản vào bản thỏa thuận, không quên thêm cả khoản 300 đồng mua đứt.
Bà mẹ kế thấy vậy, tò mò hỏi: "Cô đang ghi gì thế?”
Từ Như Ý thản nhiên đáp: "Ghi cả khoản 300 đồng vào.”
Bà ta cười khẩy: "Không ngờ các người khôn khéo thật, đến cả cái này cũng không bỏ qua.”
Bố chồng của Từ Như Ý lạnh nhạt nói: "Phải ghi rõ để sau này không ai lật lọng.”
Đợi thỏa thuận hoàn tất, Từ Như Ý lấy ra xấp tiền đã chuẩn bị từ trước, đặt lên bàn cùng bản thỏa thuận.
"Ký xong thỏa thuận, chúng ta sẽ đến văn phòng công chứng ngay. Chỉ cần công chứng xong, toàn bộ số tiền này sẽ là của bà.” Cô nói chậm rãi, giọng điệu không chút dao động.
Ánh mắt bà mẹ kế lập tức bị hút vào xấp tiền trên bàn. Bà ta nhìn một lúc, rồi gật đầu đồng ý.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, bà ta chấm ngón tay vào mực đỏ, ấn dấu vân tay lên bản thỏa thuận. Sau đó, như sợ ai đó đổi ý, bà ta vội vã cầm lấy xấp tiền, nhổ nước bọt lên ngón tay rồi cẩn thận đếm từng tờ. Tổng cộng ba trăm đồng, mỗi tờ mệnh giá mười đồng, bà ta đếm đi đếm lại ba mươi tờ, không sót một xu.
Đếm xong, bà ta ngước mắt nhìn họ, khóe môi nhếch lên đầy ẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/2291694/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.