“Vâng, ngoài hàng xóm, em nghĩ anh nên mang một ít tặng các chiến hữu thân thiết. Trung thu là dịp để tặng quà, phải không?” Khương Ngư trả lời, tay không ngừng làm việc.
Hoắc Diên Xuyên nhìn cô, lòng không khỏi phức tạp. Anh biết Khương Ngư rất chu đáo, luôn nghĩ cho người khác. Nếu cô thực sự là em gái ruột của anh, chắc hẳn anh sẽ thấy an tâm hơn.
Nhìn những chiếc bánh được làm tỉ mỉ, Hoắc Diên Xuyên thầm nghĩ, những thứ này không thể mua được ngoài thị trường. Chúng mang đầy tâm ý của cô ấy.
Không nói thêm gì, anh chỉ lặng lẽ mang bánh đi tặng cho cả chiến hữu và cấp trên của mình.
“Đây đều là vợ cậu tự tay làm à?”
Phu nhân thủ trưởng không giấu được sự ngạc nhiên khi nhận được hộp bánh trung thu từ Hoắc Diên Xuyên. Vốn dĩ, trong mắt bà, Hoắc Diên Xuyên luôn là người lạnh lùng, ít nói và khá kiêu ngạo. Trước đây, những món quà anh mang tặng đều là hàng cao cấp mua sẵn. Việc tặng bánh trung thu tự tay làm thế này đúng là hiếm thấy.
“Dạ, cô ấy tự tay làm đấy ạ. Mất mấy ngày liền để làm đủ các loại hương vị. Em mang qua biếu thủ trưởng và chị nếm thử.” Hoắc Diên Xuyên đáp, trong lòng không kìm được nghĩ đến sự vất vả của Khương Ngư.
Phu nhân thủ trưởng cầm hộp bánh trên tay, nụ cười càng tươi. So với những món quà xa xỉ, bà lại thấy những món tự làm thế này ý nghĩa hơn. Nhìn thái độ của Hoắc Diên Xuyên, bà không khỏi bật cười thầm. “Thằng nhóc này, thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1011962/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.