Khương Ngư nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng nụ cười trên môi vẫn rạng rỡ:
"Cháu chưa biết, nhưng trai hay gái gì cháu cũng đều thích cả."
Trong mắt cô, không quan trọng là bé trai hay bé gái, bởi vì đây chính là bảo bối của cô, là gia đình duy nhất của cô.
Chu Hồng lại dặn dò cô một số điều cần chú ý khi mang thai, Khương Ngư cũng chăm chú lắng nghe và ghi nhớ.
Sau khi tiễn Chu Hồng ra về, cô quay lại bếp nấu một bữa cơm tối đơn giản cho mình.
Ăn xong, cô lấy ra những mảnh vải bông mềm mại, cẩn thận cắt may từng đường kim mũi chỉ.
Những tấm vải này cô đã mua từ trước, đều là loại tốt nhất, dù giá không rẻ nhưng cô không tiếc. Da em bé rất mềm, cô muốn chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho con của mình.
Bên ngoài trời đã tối, nhưng trong căn nhà nhỏ, ánh đèn ấm áp vẫn sáng rực, soi rọi hình ảnh một người mẹ trẻ đang chăm chú từng chút một, tự tay may vá những bộ quần áo đầu tiên cho con mình.
Khương Ngư vừa cẩn thận may quần áo cho em bé, vừa đọc sách. Vì chưa biết con là trai hay gái, cô đã chuẩn bị cả hai loại, đồ cho bé trai và bé gái đều có đủ.
Cô bất giác vỗ nhẹ lên má mình, lẩm bẩm:
"Ai da, đúng là mang thai làm đầu óc ngốc đi ba năm thật rồi. Rõ ràng định hỏi thím Chu Hồng xem có muốn tới làm cùng không, thế mà lại quên mất."
Cô bật cười, lắc đầu tự nhủ:
"Thôi vậy, để lần sau hỏi cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1117918/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.