Tuy nhiên Khương Ngư biết hết thảy những điều này chỉ là suy đoán của chính mình, cô chỉ lặng lẽ nhìn Nhạc Hồng Linh, nở một nụ cười thờ ơ.
“Cô muốn nói gì với tôi?”
Kỳ thật trong lòng Nhạc Hồng Linh cũng không được bình tĩnh, cô ta cảm thấy phản ứng của Khương Ngư quá bình tĩnh, giống như đã nhìn thấu chiêu trò của cô ta rồi.
Đúng vậy, cô ta quả thực không có thai, cô ta nói như vậy chẳng qua là để Khương Ngư thấy khó mà lui thôi.
Nhạc Hồng Linh hơi nhếch môi khi thấy phản ứng của Khương Ngư không như mình mong đợi, nhưng cô ta vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên.
"Khương Ngư, thật ra tôi thấy cô cũng không tệ. Nếu có thể, tôi thật sự muốn làm bạn với cô. Nhưng mà, ai bảo hai chúng ta lại cùng yêu một người đàn ông cơ chứ?"
Khương Ngư không thèm nhếch môi cười, giọng nói mang theo sự mỉa mai:
"Đừng, tôi không có hứng thú làm bạn với một kẻ chuyên phá hoại gia đình người khác."
Nhạc Hồng Linh chẳng hề nao núng, ngược lại còn cười nhạt:
"Khương Ngư, cô không cần dùng phép khích tướng với tôi đâu. Tôi không quan tâm chuyện đó. Chỉ cần được ở bên Hoắc Diên Xuyên, cô làm gì tôi cũng chẳng để ý. Nhưng tôi thật sự không hiểu, nếu cô cũng yêu anh ấy, vì sao lại không thể tác thành cho anh ấy?"
Cô ta nói xong, ánh mắt ươn ướt như muốn chơi bài tình cảm.
Khương Ngư khoanh tay, điềm nhiên đáp:
"Ồ? Ý cô là tôi ở bên Hoắc Diên Xuyên thì anh ấy phải chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1118006/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.