Nghe vậy, Hoắc Diên Xuyên ngẩn người, sau đó bật cười thành tiếng. "Nói vậy là... em đang ghen sao, Khương Ngư?"
"Đương nhiên là không!" Cô phản bác ngay, mặt thoáng đỏ. "Anh được hoan nghênh như thế, hết lần này đến lần khác lại chọn kết hôn với em. Chắc mấy cô ấy tức chết rồi."
Hoắc Diên Xuyên nhìn dáng vẻ tức giận nhưng lại đáng yêu của cô, trong lòng dâng lên niềm thích thú. Anh nghiêng người, cười nhẹ: "Nghĩ một đằng nói một nẻo."
Khương Ngư lườm anh, không nói thêm. Nhưng trong lòng cô vẫn thấp thỏm. Cô không biết liệu ở kiếp trước có chuyện tương tự xảy ra không, nhưng nếu Nhạc Hồng Linh vì ơn cứu mạng mà cố tình tiếp cận Hoắc Diên Xuyên, thì cũng không có gì lạ.
Đang mải suy nghĩ, cô bỗng nghe thấy giọng nói ngập ngừng của anh: "À... em này, dìu anh đi vào nhà vệ sinh với."
Cô quay lại nhìn anh, trông thấy vẻ mặt đầy nghiêm túc của anh mà suýt nữa phì cười. "Anh chờ chút. Để em hỏi bác sĩ xem anh có thể xuống giường được chưa."
Nhưng trước khi bác sĩ kịp đến, y tá đã vào thay băng. Nghe Hoắc Diên Xuyên muốn xuống giường, cô ấy vội ngăn lại: "Không được đâu. Anh vừa mới phẫu thuật, vết thương mới khâu lại, hai ngày tới anh nên giải quyết ngay trong phòng. Đây, có cái bô này."
Y tá nói xong, để cái bô xuống rồi rời đi, bỏ lại Hoắc Diên Xuyên mặt mày xanh mét.
Khương Ngư nhìn biểu cảm của anh, cười nhẹ: "Yên tâm đi, cái bô này mới tinh, sạch sẽ."
"Không phải vấn đề ở cái bô."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1118031/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.