Khi hai người về đến nhà, Khương Ngư đang bế A Ly trên tay. Thấy họ, cô hỏi ngay: "Đã gửi đứa bé đi rồi chứ?"
"Vâng." Tân Dã đáp ngắn gọn.
Dì Trương đứng bên cạnh thì kể lại: "Cô chủ Tiểu Khương, ban đầu mấy anh công an còn muốn chúng ta giữ đứa bé lại vài ngày cơ. Cũng may mà Tân Dã nói biết cha mẹ nó là ai, nên mới có thể giao lại ngay."
Khương Ngư khẽ gật đầu, không nói gì thêm, chỉ cúi xuống nhìn A Ly, nhẹ nhàng vỗ về con bé.
Dì Trương tiến lại gần, vui vẻ đón lấy A Ly từ tay Khương Ngư: "Để tôi bế cho, cô nghỉ ngơi chút đi."
Khương Ngư cũng không từ chối, chỉ dặn dò: "Hôm nay mở cửa bán hàng đi. Tân Dã, em đi mua hai trăm quả trứng gà về luộc, làm trứng hỉ. Mỗi khách mua món kho sẽ được tặng hai quả."
Tân Dã không hỏi thêm, nhận tiền rồi rời đi ngay.
Dì Trương nghe vậy thì ngạc nhiên: "Hai trăm quả trứng? Tặng mỗi người hai quả sao? Như vậy mất nhiều tiền lắm đấy!"
Khương Ngư thản nhiên đáp: "Chẳng sao cả, có qua có lại. Làm ăn mà, đôi khi phải rộng rãi một chút."
Dì Trương cảm thán trong lòng. Không hổ danh là người làm kinh doanh, Khương Ngư quả thật rất biết cách đối nhân xử thế. Không chỉ mạnh mẽ mà còn hào phóng, chẳng trách cửa tiệm của cô lúc nào cũng đông khách.
Trước khi về, dì Trương còn được Khương Ngư dặn: "Dì cũng mang về vài quả đi, xem như lấy hên."
Dì Trương vui vẻ nhận lấy, cười hiền lành: "Cảm ơn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1118071/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.