Ông cụ Giang không nghe, định lén đi.
Ai ngờ, cháu gái nhỏ ôm sách xuất hiện ở Càn Hưu Sở.
“Cháu đến làm gì?” Ông cụ Giang hỏi.
“Học bài.” Giang Quả Quả nói, “Và giám sát ông.”
Ông cụ Giang: ...
Tuổi ông cụ lớn thế này rồi, mà còn phải để cháu gái nhỏ giám sát?
Cháu gái nhỏ không biết nói sao cho phải, nhưng cháu dâu thì biết.
Khi ông cụ Giang nhiều lần phản đối, Ninh Kiều đến.
Cô nói với ông cụ rằng, bạn nhỏ Giang Quả Quả còn nửa năm nữa là thi đại học, nhưng không tự giác, học ở nhà thì không tập trung. Còn phải nhờ ông cụ giám sát cô bé, thúc đẩy cô bé đỗ vào trường đại học tốt.
Nói vậy, ông cụ Giang đồng ý.
Còn bên kia, Giang Hành liên lạc với Giang Nguyên.
Hóa ra Giang Nguyên hoãn đám cưới với Hạ Nguyệt Minh là vì cậu ấy bị thương. Gần đây, đồn công an nhận được thông tin, một băng nhóm buôn người đến Tây Thành, công an giăng lưới khắp nơi, nhưng vẫn để một người trốn thoát. Trước khi trốn thoát, người đó cầm d.a.o và dẫn theo một đứa trẻ bị bắt cóc, vung d.a.o giữa không trung. Giang Nguyên dũng cảm lao tới, cứu đứa trẻ, nhưng không tránh được nhát d.a.o của kẻ đó. Cậu ấy bị thương ở bàn tay và trật chân, tuy không nặng, nhưng cần thời gian để lành. Đúng lúc y tá trưởng trong đơn vị Hạ Nguyệt Minh cũng đề xuất cho cô ta đi học nâng cao, khóa học lại diễn ra vào dịp Tết, bọn họ quyết định hoãn đám cưới.
Dù sao bọn họ còn trẻ, cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-tieu-my-nhan-ngot-ngao-va-mem-mai-cua-dai-lao-song-tren-dao/2699180/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.