Tô Mễ và Diệp Gia bước vào cửa hàng phụ kiện mà hồi nãy Chu Tiểu Vũ ghé xem, Diệp Gia hỏi thẳng: “Bà chủ, vừa rồi bạn học kia đến mua cái gì vậy ạ?”
Bà chủ là một người phụ nữ trung niên: “Cô bé xinh đẹp đó mua một cuộn len định về đan khăn choàng cổ cho bạn trai ý!”
Xinh đẹp? Mù rồi sao? Bạn trai ư? Tuổi gì?
“Chị à, hay là chị cũng mua cuộn len về đan khăn choàng cổ cho giáo sư Phó đi?” Tô Mễ gợi ý.
Diệp Gia liếc mắt cô ấy một cái, đặt cuộn len tròn trong tay xuống: “Ba cái trò hề của con nít!”
Vào tối hôm đó, Tô Mễ bị Diệp Gia kéo vào khu thương mại ở trung tâm thành phố, đi dạo mua sắm ở cửa hàng Versace đúng hai tiếng đồng hồ, chọn được một chiếc khăn choàng cổ 1998 màu xanh nước biển.
Bạn học Diệp không biết đan khăn quàng cổ, càng không có thời gian để học đan.
Thay vì dành thời gian và sức lực để đan từng kim từng đường len không quen thuộc này thì Diệp Gia sẵn sàng tiêu chút tiền mua một chiếc khăn choàng cổ cao cấp rồi tặng cho anh.
Chu Tiểu Vũ mua sợi len về đan khăn, rõ ràng là thích làm vẻ ta đây của nữ sinh, đan ra có đẹp hay xấu thì đều là tấm lòng, với tấm lòng này, nếu như tặng cho một bạn nam tương đương tuổi tác thì còn coi như là hợp thời. Nhưng mà Phó Tri Duyên sắp 28 tuổi rồi, Diệp Gia đã cẩn thận quan sát cách ăn mặc của anh, trang phục thường ngày nhìn có vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-dang-tiec-em-phai-chiu-trach-nhiem-ve-anh/1089254/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.