Thấy tình hình này, Tả Quân Vũ thở phào nhẹ nhõm, cảm khái lên tiếng:
- Cô ấy cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.
Lâm Vân Phong và Trần Ngọc Loan không nói gì cả, hai người chỉ nhìn Hải Mộng Dao, vẻ mặt khổ sở, ánh mắt kỳ dị.
Cười thanh nhã một tiếng, Hải Mộng Dao lập tức đến trước ba người, cười nhẹ nói:
- Sư thúc, dì Ngọc Loan, Tả thúc thúc, các vị tìm con có chuyện?
Tả Quân Vũ cười khổ trả lời:
- Chúng ta chờ đợi con đã hai ngày một đêm, nóng nảy muốn chết. Con nếu không xuất hiện, chúng ta dự tính sẽ xông thẳng vào Tử Hải.
Hải Mộng Dao vẻ mặt hơi biến, nụ cười từ từ mất đi, khẽ cất tiếng hỏi:
- Chuyện thế nào mà khiến mọi người nóng nảy như vậy?
Tả Quân Vũ cười khổ không đáp, ánh mắt liếc qua Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong, ý tứ rất rõ ràng.
Hải Mộng Dao thấy vậy tâm thần bất an, nhìn khuôn mặt trầm buồn nặng nề của Trần Ngọc Loan và Lâm Vân Phong, một dự cảm bất an tràn lên trong lòng.
- Sư thúc, dì Ngọc Loan, mọi người thật ra thế nào vậy, chuyện gì khiến mọi người phải chú ý đến vậy.
Lâm Vân Phong thở dài thườn thượt, ánh mắt nhìn Trần Ngọc Loan, khẽ thở dài:
- Hay là để minh chủ nói cho Hải Nữ biết.
Trần Ngọc Loan bật cười khổ, u oán nói:
- Ta không biết phải mở miệng như thế nào.
Lâm Vân Phong chấn động thân thể, khẽ lẩm bẩm:
- Kết cục phải đến cũng đã đến, ai cũng không thể nào né tránh được.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-gioi-hau-truyen/2575857/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.