Hoàn thành những việc này rồi, Hắc Ma xông thẳng lên trời, thân thể biến hóa rất nhanh, chuyển thành một con chim ưng khổng lồ màu đen, hơn nữa còn nhanh chóng bành trướng ra gấp trăm gấp ngàn lần, chỉ trong thoáng chốc đã che phủ hết ánh sáng bầu trời, bao trùm trong khu vực ít ra cũng đến phương viên vài chục dặm.
Rơi ầm xuống mặt đất, Tân Nguyệt bị đập mình xuống mặt băng cứng rắn, thân thể thon dài lăn lộn vài vòng rồi nằm yên trên mặt tuyết.
Mẫu Đơn và Hoa Hồng vừa kinh hãi vừa nóng nảy, lớn giọng hô to:
- Tân Nguyệt, kiên cường lên.
Lâm Y Tuyết tung mình đến bên cạnh Tân Nguyệt, vẻ mặt đầy bi thương nói:
- Tân Nguyệt tỷ tỷ, tỷ có bị gì nặng lắm không?
Khóe miệng lay động, Tân Nguyệt mở to hai mắt, nhẹ giọng nói:
- Không cần phải đau thương, ta không sao đâu. Muội nhanh đi bảo vệ Thiên Lân, Hắc Ma để ta đối phó.
Chầm chậm đứng lên, Tân Nguyệt vẻ mặt tái nhợt lại kiên định, hít vào một hơi thật sâu, nhưng ngay sau đó lại ngửng đầu nhìn lên trên không. Lâm Y Tuyết có phần đau lòng, nhưng lại không nói nhiều, vâng lời bay về bên cạnh Thiên Lân, phối hợp với Ma Long của Dao Quang bảo vệ mọi người.
Bầu trời đen ngòm, hai quả cầu ánh sáng khổng lồ chính là cặp mắt của chim ưng vĩ đại, lúc này đang giận dữ nhìn xuống mặt đất, thỉnh thoảng phát xuất một hai tiếng chim ưng kêu lên rung động trời đất.
Dao Quang thấy vậy vẻ mặt xanh mét, yếu ớt nói:
- Hắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-gioi-hau-truyen/2575865/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.