Bóng trắng như tuyết đáp:
- Lời nguyền của Tàn Tình kiếm chính là chiêu Tuyệt Tình Chi Luyến, người luyện thành rồi chắc chắn phải ứng kiếp trải qua nguy hiểm. Thân là truyền nhân đời thứ mười hai của Tuyệt Tình môn, Ngọc Tâm có thể luyện thành được chiêu Tuyệt Tình Chi Luyến là do có liên quan đến ngươi. Nếu như ngươi không rút kiếm của Ngọc Tâm ra được, giữa các ngươi làm sao lại có đoạn duyên định mệnh này.
Thiên Lân khổ sở nói:
- Chính là bởi vì ta đã rút kiếm của nàng ra được?
Hình bóng trắng như tuyết đáp:
- Ai rút kiếm của ngươi ra được, chính là duyên đời này của ngươi. Đây chính là lời dự báo lưu truyền nhiều đời của Tuyệt Tình môn, cùng chính là lời nguyền.
Thiên Lân không cam lòng, hỏi lại:
- Nếu như ta rút được kiếm của nàng ra rồi, vì sao nàng còn rời đi?
Hình bóng trắng như tuyết đáp:
- Lời nguyền của Tuyệt Tình môn không hề tầm thường chút nào, không thể dễ dàng hóa giải được. Còn giữa ngươi và Ngọc Tâm, kết quả là xấu hay tốt đều chỉ do ý nghĩ của ngươi mà thôi.
Thiên Lân nghe vậy vẻ mặt biến liền, vội vàng nói:
- Ngươi nói giữa ta và Ngọc Tâm còn có hy vọng?
Hình bóng trắng như tuyết gật đầu đáp:
- Nếu như không hy vọng, ta hà tất phải xuất hiện ở nơi này? Nhưng đây là hy vọng rất nhỏ bé, ngươi không nhất định có thể hoàn thành nó được...
Thiên Lân nghe rõ còn có hy vọng, lập tức kích động hẳn, cũng không nghĩ nhiều liền vọt miệng nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-gioi-hau-truyen/2575961/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.