Hải Nữ cười khanh khách, nhảy phốc vào lòng Bách Linh, nũng nịu nói:
- Hải Nữ thông minh nhất, vâng lời nhất.
Bách Linh cười cười, không nói gì thêm.
Lục Vân bên cạnh cười mắng:
- Các muội cẩn thận làm hư nó, như vậy … ồ … Không ổn, Lục Doanh gặp nguy hiểm.
Ba người nữ nghe vậy, Trương Ngạo Tuyết lập tức cúi đầu trầm tư dùng thần kiếm để dò xét tình hình.
Thương Nguyệt và Bách Linh lại đồng thanh hỏi:
- Huynh cảm ứng được chăng? Ở đâu?
Lục Vân cau chặt mày kiếm chần chừ một lúc, trầm giọng nói:
- Cự ly quá xa, lại thêm một thứ gì đó ở giữa quấy nhiễu, huynh nhất thời không cách gì nắm bắt rõ ràng được. Bây giờ Bách Linh thu Tam Đầu linh xà lại, huynh muốn thi triển thuật Không Gian Khiêu Dược đi thẳng đến mặt biển.
Bách Linh vâng lời thực hiện, thu lại Tam Đầu linh xà, cùng với ba người Thương Nguyệt đến bên cạnh Lục Vân.
Gầm nhẹ một tiếng, Lục Vân trong lòng chuyển biến ý nghĩ, toàn thân liền lóe lên ánh bạc, mang bốn người nữ và hai con thú chớp mắt đã rời đi.
Chốc lát, năm người Lục Vân liền xuất hiện trên mặt biển, dưới chân còn có một tảng băng to lớn.
Nhìn về phía trước, Lục Vân vẻ mặt nặng nề, nghiêm giọng nói:
- Lục Doanh hãm thân vào tuyệt cảnh, ở ngay Ma Quỷ hải vực, chúng ta phải lập tức đến liền. Đợi đã, ta đi đối phó Địa Âm Tà Linh, Hải Nữ dẫn Đại Linh nhi đi cứu người, ba muội tùy cơ ứng biến.
Bốn người nữ vâng dạ, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-gioi-truyen-thuyet/676895/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.