....
..
.
Hoa nở thật vô tình
Hoa rơi sao vô ý
Hoa nào rồi cũng sẽ tàn
Nhưng chưa bao giờ là vô tri.........
-" Phụ thân.. con về rồi!"-
Một đứa trẻ mặc xiêm y hồng phấn..khuôn mặt tròn bầu bĩnh nở nụ cười vô tư an lạc..đứa trẻ đó khẽ gọi người nam nhân trung niên trước mặt hai chữ "phụ thân" rất thân thiết, rất nhung nhớ.......
Năm 10 tuổi quay trở về ..mọi chuyện bình thường..êm đềm
Năm 11 tuổi.. đứa trẻ đó khóc than thảm thiết -" Cơ Nhi biết lỗi rồi..hức ..hức! Phụ thân đừng bỏ Cơ Nhi lại.......""- Cứ khóc khóc mãi không dừng, một đứa trẻ bị vứt lại rừng một mình với thú dữ vào lúc trời đã giờ tý.....
Năm 12.. đã học cách gϊếŧ người, ám sát, máu đã dính đầy tay...ác mộng đem bám lên một đứa trẻ..chưa từng buôn tha...một ngày nào.
Năm 13.....-" Cứu..cứu phụ..th..â..n!"- bị vứt xuống sông băng đến khi gần đuối mới đưa lên.. hàn băng nhập thể..một đứa trẻ 13 nhiễm hàn độc không được giải..vẫn sống sót..là một kỳ tích..từ đó.... đứa bé 13 kia đã trở nên lạnh nhạt như băng...lời nói ngôn từ như tuyết.. thẩm thấu, vô tình..và có một cái gì thật mông lung....mơ hồ
14 tuổi chính là đỉnh điểm của cuộc đời đứa trẻ đó..không còn là xiêm y hồng phấn của những năm trước..thay vào đó là một thiếu chủ bạch y cao cao tại thượng..vô tình như cơn gió bắc......
-"Tay ta...tay đã sao lại dính đầy máu...! Hắc Tâm Hổ người lừa ta..ngươi lừa ta ....Aaaa!"-
Một lọ thuốc đã khiến đứa trẻ đó quên đi tất cả những điều tồi tệ trong 4 năm đó...không còn nhớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-hiep-truyen-phong-hoa-kiem/1990417/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.