21.
Hiểu Dao còn đang mắng đồ ngốc, Niên Thụy Minh lại cau mày, biểu tình nghiêm túc.
Hiểu Dao nhìn thấy, không tự chủ căng chặt cánh tay: "Chẳng lẽ không phải khói hoa, là khói báo động?"
Niên Thụy Minh nghiêm túc nói: "Là khói hoa vui vẻ tiễn khách, nhưng ta sắp bị ngươi kẹp chết rồi."
Mặt Hiểu Dao đỏ lên, muốn buông tay ra, lại có chút không cam lòng.
"Ngươi có cảm thấy người ta nhẹ như lông vũ, nhu nhược không xương, mang mùi thơm lạ lùng không."
Niên Thụy Minh nói: "Ngươi có nhớ buổi trưa ngươi ăn thịt bò kho tương, vịt hoa nướng, thịt khô với heo sữa không?"
"..."
Hiểu Dao lắc lư cái đầu, mu bàn tay đáp lên trán: "A, ta ngất mất thôi, ngươi vừa nói gì cơ?"
Niên Thụy Minh lặp lại: "Buổi trưa ngươi ăn thịt bò kho tương, vịt hoa nướng, heo sữa a a a a a..."
Hiểu Dao quyết tâm, dùng trán chặn miệng hắn lại.
Bắc môn chủ đang đi tới, hình ảnh nhìn thấy chính là giáo chủ ôm thánh tử vào lòng, thâm tình hôn môi... Ngậm một mồm vải đỏ.
Bắc môn chủ: ! ! !
Rất nhanh, lời đồn "thánh tử hữu thực vô danh, chịu nhục nhiều năm" truyền khắp thánh giáo.
22.
Nhóm môn chủ lén lút mở hội nghị.
Kỳ môn chủ: "Thánh tử không dễ dàng chút nào."
Viên môn chủ: "Thánh tử thật vĩ đại."
Cái môn chủ khác: "Các ngươi nói đúng lắm."
Kỳ môn chủ: "Ai, tội cho giáo chủ, vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-ra-toi-la-bach-lien-hoa/427641/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.