Lâm Yến nhắm mắt dưỡng thần bao lâu, người trong phòng phát sóng trực tiếp liền nhìn bấy lâu.
Nhiệt độ không giảm xuống mà còn ổn định bay lên.
Nhan cẩu kéo nhan cẩu, người càng ngày càng nhiều.
Hình ảnh tốt đẹp này cũng không duy trì được bao lâu.
Xe có chút xóc nảy, Lâm Yến không thế nào thoải mái, mở bừng mắt.
Cậu nhìn sơ qua tờ hướng dẫn, chỉ có một nửa lộ ra, vì thế khi mở ra cũng chỉ nhìn một nửa 《 dưới gầm giường thật ẩm ướt》.
Lâm Yến còn nhớ rõ mình đang trong tiết mục, không mang tai nghe, chỉ là giảm âm lượng xuống mức thấp nhất.
【 Để tôi xem nào, đang xem phim gì vậy? 】
【 Lâm Yến hẳn là sẽ thích cái loại phim văn nghệ tối nghĩa nhỉ? Tôi cảm thấy trên người cậu ấy có loại khí chất này. 】
Dường như nghe thấy được tiếng lòng người xem, quay phim lặng lẽ rời màn ảnh nhắm ngay vào di động của Lâm Yến.
Sau đó.
Mọi người liền thấy, một con nữ quỷ mặc đồ đỏ chậm rãi bò ra từ dưới giường.
【 Ôi má ơi! 】
【 Cái gì kia, nhϊếp ảnh gia có thể đánh ngất cô ta không? 】
【Đường đường là một soái ca, như thế kia thì làm sao mà sống được…
Mười lăm phút sau, Lâm Yến xuống xe, trên tay còn cầm một túi hoa quả.
Quán cà phê ở ngõ nhỏ ven đường, Xe vận tải nhỏ không thể đi vào nên cậu liền chậm rãi đi vào.
Đi mất năm phút, Lâm Yến thấy bên trái có một cái quán cà phê.
Nơi này dân cư thưa thớt.
Ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-su-ket-hon-khong-lua-dau/2757146/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.