Đôi mắt màu máu kia của nam tử lười biếng nhìn Vân Bạch Liệt, khóe miệng cong cong, khí đen xung quanh thân hắn nửa sâu nửa nông, cho dù xung quanh phong ấn trong suốt này đều phát ra ánh sáng cũng không thể che lấp đi tầng khí đen này, thậm chí không biết có phải ảo giác hay không, Vân Bạch Liệt cảm thấy tầng khí đen này có xu thể tràn ra ngoài.
Đáy mắt Vân Bạch Liệt có ánh sáng, hắn đi tới phía trước hai bước, cho tới khi đi gần tới phong ấn thì dừng lại, nhìn vào đôi mắt âm tà kia của nam tử: “ngươi có muốn ra ngoài không?”
Nam tử nở nụ cười, “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Muốn ra được? ta muốn ra ngoài, ngươi có thể thả ta ra ngoài sao?”
Vân Bạch Liệt gật đầu: “ngươi không cần lo lắng về điểu đó, ngươi chỉ cần cho ta biết, ngươi có muốn ra không thôi? Ngươi nếu muốn, chúng ta sẽ bàn một giao dịch.”
Nam tử nhếch mày, lười nhác ngồi ở chỗ kia, ống tay áo rộng thùng thình theo cử động của hắn khiến cho dây xích quấn khắp người hắn lạch cạch rung động, nhưng khuôn mặt hắn cũng không thay đổi gì, ngược lại còn rất đẹp mắt: “Giao dịch? Đây là lần đầu tiên ta thấy được có một người muốn làm giao dịch với người đi sai đường như ta, ngươi cũng biết phong ấn này là ai chụp xuống? cũng không phải đám phế vật của Tây Hải, mà là phía trên.
Một khi ngươi động vào phong ấn này, bị điểu tra ra, đừng nói mạng rồng của ngươi, ngay cả kiếp sau cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-su-khong-the-an-duoi-sao/2033466/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.