Sau đó Long Bạch Bạch ngủ lúc nào tự mình cũng không biết, hôm sau hắn tỉnh lại cảm thấy đầu hơi choáng váng, rất khó chịu, nhưng so với hôm qua thì tốt hơn rất nhiều. Long Bạch Bạch nằm ở trên giường không muốn động, giống như cây cải thìa bị héo rũ, rất là đáng thương, không chỉ có như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng không bình thường.
Chu Kì Nghiêu ở vách núi hứng gió lạnh cả một đêm, cho tới trước hừng đông hắn mới trở về, sau đó còn muốn tế tự, một lần nữa hắn lại tắm rửa thay long bào, chờ canh giờ không khác lắm liền đi ra, lúc này mới cho Tô Toàn đi gọi Long Bạch Bạch dậy.
Kết quả Tô Toàn rất nhanh vội vã quay lại, “Hoàng thượng không tốt, Vân chủ tử bị nhiễm phong hàn, bị bệnh.”
“Hửm?” đang êm đẹp sao lại bị bệnh? Không phải là tối hôm qua tới đây ăn mặc mỏng manh, hắn hỏi Tô Toàn, quả nhiên là nghe Tô Toàn nói là do mặc ít còn đi chân trần.
Chu Kì Nghiêu cau mày, Tô Toàn sợ run run, lúc ấy hắn nghĩ tẩm điện ấm áp, ai ngờ sau đó Vân chủ tử lại bỏ chạy trở về, hắn phải tiểu thái giám đi hỏi, tiểu thái giám canh giữ ở chỗ Vân chủ tử liền nói Vân chủ tử trở về liền nghỉ ngơi, hắn sợ quấy nhiễu Vân chủ tử, cũng không đi vào hỏi nhiều.
Ai biết Vân chủ tử lại bị bệnh chứ
Chu Kì Nghiêu trực tiếp cho Tô Toàn đi gọi ngự y cùng hắn đi tới thiên điện, bước vào nới đó, đứng trước giường, quả nhiên nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-su-khong-the-an-duoi-sao/2033546/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.