Hiệu suất làm việc của Phượng Vũ Cửu Thiên đúng là không thể nghi ngờ, trong vòng hai năm trở lại đây, các cơ sở tình báo đã trưởng thành hơn rất nhiều, hiện tại, rất nhiều tư liệu do Phượng Vũ Cửu Thiên thu thập không cần đi xác minh lại, hơn nữa thông tin cũng vô cùng đầy đủ.
Mới đến ngày thứ ba, đã có bồ câu đưa thư mang tài liệu về Kim Bất Hoán trở về.
Hắn nói hắn là người Phong Quốc, nhưng mật thám trong Phong Quốc điều tra tư liệu của tất cả công tử nhà giàu ở Phong Quốc, không có ai tên là Kim Bất Hoán.
Người này, như không có quá khứ, căn bản là không tìm được bối cảnh xuất thân của hắn.
Nhìn tư liệu trên tay, mối nghi ngờ trong lòng Vãn Thanh càng lúc càng lớn, như một tia gợn sóng, càng lúc càng lan rộng. Nàng không thích thứ cảm xúc không minh bạch như thế.
Ngay cả trong trường hợp hắn không phải Phượng Cô, chỉ cần hắn có lai lịch không rõ, thì quyết là không phải chuyện tốt, vì biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, mà hắn đối với nàng mà nói, cũng là một điều bí ẩn. Mặc dù đúng là hắn có mua một cửa hàng lớn ở kinh thành, mặc dù hắn đã đồng ý điều kiệu trả trước ba phần mười tiền hàng làm tiền đặt cọc, chỗ còn lại trả khi nhận hàng, nhưng, vẫn tạo thành một nghi ngờ lớn.
Vãn Thanh ngẩng đầu hỏi Hồng Thư: "Lúc nào Lãnh tổng quản mới trở về?"
"Nhanh nhất cũng phải 5 ngày nữa, chuyến đi lần này cực kỳ kín đáo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-than-lam-thiep/153632/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.