Đây là khoa phụ sản!
Xung quanh đều là phụ nữ.
Nghe thấy câu nói ấy, mọi người đều quay lại nhìn.
Họ nhìn thấy Khương Thanh đang che chở tôi thì lập tức biết Tống Duyên Minh chính là vợ bé.
Những người ở xung quanh vây lấy Tống Duyên Minh mà chỉ chỏ, sắc mặt của chị ta khó chịu, thở hồng hộc bỏ đi.
Cuộc vui đã kết thúc, tôi và Khương Thanh không hề trả lời mà tìm một quá cà phê ngồi nghỉ.
“Một chén Moka!”
“Không được!”
Tôi vừa gọi xong đồ uống của tôi, thì lại bị Khương Thanh ngăn lại.
Chị ấy không chỉ không cho tôi uống cà phê, còn không cho tôi uống đồ uống lạnh.
Cuối cùng, tôi tức giận, gọi một ly nước lọc ấm dưới ánh mắt khinh bỉ của nhân viên phục vụ.
Đợi nước ấm được mang lên, tôi uống một chút, Khương Thanh mới hỏi tôi: “Em định làm thế nào? Đứa bé này.”
Lúc đầu tôi còn tưởng mình sẽ có thể nói chắc như đinh đóng cột: “Bỏ.”
Nhưng khi câu nói sắp ra khỏi miệng tôi lại do dự.
Tôi nhìn ly nước nóng, nói: “Nếu cuộc hôn nhân lại lấy đứa con để duy trì thì thực sự đáng buồn.” Tôi dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Hơn nữa, em cũng không biết là anh ta có thích con của em không.”
Tôi cúi đầu, tâm trạng chán chường, còn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-chi-gai-lay-nguoi-toi-yeu-tham/1518330/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.