Bốn chữ “cải tạo trong tù” đã thu hút sự chú ý của các đồng nghiệp xung quanh.
“Anh đừng nói linh tinh!”
Nhất thời tôi bị chìm trong sự hỗn loạn.
Hơn nữa tôi không hiểu, loại người như Lý Hào Kiệt sao có thể quan tâm đến công ty nhỏ như chúng tôi chứ?
Trong lúc tôi không biết nên làm gì thì bả vai bỗng ấm áp.
Lương Khanh Vũ nắm chắc vai tôi, tôi nghe thấy anh ấy nói: “Là tôi theo đuổi Duyên Khanh, chuyện dự án đó không phải đã thương lượng ổn thoả rồi sao? Hôm nay tổng giám đốc Lý đến là có chuyện khác chăng?”
Một câu nói nhẹ nhàng là có thể nói xong chuyện này.
Hơn nữa, lời anh nói bây giờ là ở trước mặt đồng nghiệp, nếu tôi không phản bác, liệu có phải là đã ngầm thừa nhận mối quan hệ này?
Nhưng nếu tôi phản bác, Lương Khanh Vũ chắc chắn sẽ mất mặt.
Tôi đang luẩn quẩn thì thấy Lý Hào Kiệt nhấc chân đi đến trước mặt tôi, nói: “Tôi đến tìm vợ của tôi.”
Hự!
Từ này đã bị nổ tung trong đầu tôi!
Các đồng nghiệp xung quanh cũng bắt đầu bàn tán xôn xao!
Tôi có thể cảm nhận được rằng bàn tay đặt trên vai tôi của Lương Khanh Vũ dần buông lỏng, dường như anh cũng đang do dự.
“Anh nói cái gì thế, Lý Hào Kiệt, chúng ta đã ly hôn rồi!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-chi-gai-lay-nguoi-toi-yeu-tham/1518402/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.