Người đàn ông nhìn lũ cảnh sát, dường như cũng cảm nhận được mối đe dọa.
Con dao gấp xoay một vòng linh hoạt trong tay hắn, thay đổi tư thế cầm, ngón tay khóa chặt chuôi dao, chỉ để lộ lưỡi dao đẫm máu.
Cơ bắp toàn thân căng cứng, hắn chăm chú quan sát mọi người xung quanh, chuẩn bị tư thế tấn công.
Bầu không khí trong phòng bệnh căng thẳng, một cuộc đụng độ sắp nổ ra.
Thẩm Huệ Huệ thấy tim đập mạnh.
Con dao gấp là của Thử ca, hắn ra tay trước, họ chỉ phòng vệ chính đáng.
Nhưng nếu đánh nhau với cảnh sát, tính chất sẽ khác!
Thẩm Huệ Huệ dùng móng tay bấm vào da thịt mình, cơn đau khiến cô tỉnh táo hẳn.
Ngay trước khi hai bên xung đột, Thẩm Huệ Huệ hét lên: “Các anh cảnh sát, tôi và anh ấy sẽ cùng điều tra!”
Xung quanh im phăng phắc, ngoài tiếng rên của Thử ca, chỉ có giọng nói của Thẩm Huệ Huệ vang lên trong phòng bệnh.
Mọi người sửng sốt, đổ dồn ánh mắt về phía cô.
Kỷ Minh Viễn đứng chắn trước mặt Thẩm Huệ Huệ, nhìn cô không đồng tình, rõ ràng không muốn cô dính vào chuyện này.
Thẩm Huệ Huệ hiểu tấm lòng của Kỷ gia gia, nhưng chuyện này khởi nguồn từ cô, cô không thể đứng nhìn mọi thứ vượt tầm kiểm soát.
Cô bước ra từ sau lưng Kỷ Minh Viễn, đứng cạnh người đàn ông: “Tôi là Thẩm Huệ Huệ, vị thành niên, trước đây tham gia cứu trợ nên hôm nay nhận được hai quả táo.”
Cô chỉ vào Thử ca: “Người này tên Thử ca, thấy tôi có hai quả táo liền muốn ép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-chi-vao-hao-mon-toi-duoc-cung-chieu-het-muc-thap-nien-90/2771751/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.