“Có một số người, có một số thứ, không thể mãi mãi đứng một chỗ chờ đợi cậu”
Sau khi sang Mỹ, có lẽ do lệch múi giờ, tôi bắt đầu bị mất ngủ
Cả đêm phát điên vì nhớ cô ấy. Sau đó tôi đặt đồng hồ báo thức giờ giấc ở Trung Quốc. Mỗi ngày đều nửa đêm gọi điện trò chuyện với cô ấy, lại căn giờ nghỉ trưa ở trường gọi điện cho cô ấy.
Có mấy lần, cô ấy ở đầu bên kia oán giận “ Tiểu quỷ, cậu không phải mỗi ngày đều căn giờ gọi điện cho tớ chứ? Mấy ngày nay kiểm tra liên miên, hễ nghỉ ngơi được một chút lại thấy điện thoại của cậu, muốn hại chết tớ hả!!”
Tôi nhắm mắt lại, hình dung ra cái miệng nhỏ nhắn đó đang liến thoắng không ngừng, gương mặt xinh đẹp phụng phịu, trong lòng cảm thấy thật ấm áp
Mẹ tôi mỗi lần thấy tôi cầm di động ra ban công gọi điện đều lén lút lại gần rình nghe. Tôi nghiêm mặt quay người đi vào phòng, bên tai còn nghe thấy tiếng mẹ tôi cố ý nói lớn trong phòng khách, hướng cha tôi tố cáo “ Thật sự là con trai lớn không cần mẹ mà ~ ông xem ông xem, con dâu còn chưa cưới vào cửa mà đã bắt đầu tỏ thái độ với mẹ nó rồi”
Tôi hơi luống cuống, hai tai nóng lên
Con dâu……
Hẳn là…… có thể nhỉ
……
Từ lúc thổ lộ với cô ấy đến giờ, Kim Sanh chưa bao giờ chủ động thể hiện điều gì với tôi. Tuy rằng mỗi lần đều là tôi bá đạo bắt cô ấy hứa hẹn, nhưng cô ấy luôn luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-doi-van-menh/121473/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.