Đang giảng bài, nhìn Lam thất thần, Nam bực bội :
- Này, em làm gì ngồi thừ người ra vậy? Tôi giảng nãy giờ em có nghe gì không?
- Ơ, híc, xin lỗi. Tại em đang tiếc…
- Tiếc? Tiếc cái gì? Em mất tiền hả ?
- Không phải, tiền gì chứ. Em tiếc bài kiểm tra lần trước. Nếu học chăm chỉ như bây giờ thì không bị 0 rồi. Thêm con 3 nữa, không biết có gỡ được hay không? Mấy bài hệ nội tiết khó òm, không khéo ít bữa làm bị 0 .
- Thôi, lo học đi, chuyện qua rồi nhắc làm gì. Ai bảo em không lo học để giờ hối hận?
- Dạ, biết rồi...
- À, em có cuốn Atlat Giải phẫu sinh lí không?
Nó ngơ ngác:
- Atlat Giải phẫu hả? Hình như em nghe cô Chi nói qua rồi thì phải. Có quyển ấy học bài mau thuộc lắm hả thầy?
- Cũng gần như thế, người ta vẽ sống động như thật nên học nhanh nhớ. Em không có sao?
- Không….
Học được một chút, Lam giả vờ hỏi bâng quơ :
- Thầy, thầy dạy em thế này, thời gian đâu đi chơi với người yêu? Chị ấy có giận thầy không?
- Không.
Híc, thầy nói vậy tức thầy có người yêu rồi sao? Lam bỗng thấy lòng đau nhói .
- Thầy nói thật không? Vậy thì tốt, xem ra thầy biết chọn người đấy! Hi hi (Lam cười mà buồn kinh khủng ).
- Đùa em thôi.
- Thầy đùa? Trời! Thế chị ấy trách thầy à? Làm sao bây giờ?– Lam lo lắng hỏi.
Nam cười:
- Em làm gì lo lắng thế? Ý tôi là tôi chưa tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-em-yeu-thay/2642850/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.