Lam tiếp tục năn nỉ thầy:
- Thầy, một lần cuối cùng thôi. Thầy...
- Tôi nói không là không. Em đừng nhiều lời vô ích.
Vừa lúc đó:
- Ồ, hôm nay sao đông vui thế này? Chào anh Nam.
Nam bất ngờ nhìn vị khách mới vào, nhưng rồi cũng mỉm cười:
- Tùng à, em đến chơi hả?
- Dạ, lâu quá em không gặp Lam, em thấy nhớ nên đến thăm.
Vừa nói Tùng vừa nhìn Lam cười. Lam trêu:
- Ghê quá, mới gặp cách đây 3 ngày mà anh nói cứ như 3 tháng chưa gặp ấy.
- Hì, thì anh chỉ đùa vậy thôi.
Không hiểu sao nhìn Lam và Tùng nói chuyện cười đùa với nhau, Nam thấy khó chịu trong lòng:
- Em không lo thực hành tiếp đi, còn đứng đó nói chuyện, mai mốt thi coi chừng bị 0.
Tùng thắc mắc:
- Ủa, em đang học gì hả Lam?
Lam chỉ vô đống "đồ nghề":
- Em đang thực hành lấy máu. Trên trường thì không ai chịu cho em lấy máu, về nhà cũng vậy, híc.
- Này, em nói cho đúng sự thật nhé, ai vừa bị em hại suýt chết hả?
- À à, em quên. Nhưng thầy cho em làm có một tí, em chưa rút ra kinh nghiệm gì nhiều, năn nỉ thầy cho làm lần nữa, thầy cũng không cho. Híc.
- Chị Hai nguy hiểm quá, ai dám chứ. Cho Hiển 500000 Hiển cũng không cho chị Hai đụng vô.
Tùng bật cười, xoa đầu Hiển nói:
- 500000 mà Hiển cũng không cho chị Lam đụng vào à? Ghê thật. Vậy thì anh phải thử xem để biết Lam "nguy hiểm" đến mức nào .
Dứt lời, Tùng kéo tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-em-yeu-thay/2642866/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.