Tùy Uyên đứng cạnh phì cười, thấy Thích An nhìn mình lại nghiêm mặt như cũ, nghiêm túc hỏi Vạn Kim: "Ông muốn nói với chúng tôi cái gì?"
Vạn Kim nhìn anh cười hắc hắc: "Đương nhiên về chuyện nhà họ Thích rồi."
Thích An chưa mở miệng hỏi, ông ta đã quay đầu nói với cô: "Cô oán hận bố cô ngần ấy năm nhưng không biết, cậu ta lúc ấy mang cô tới đây là hi vọng tôi có thể phá hủy cục đá kia."
Thích An giật mình: "Vì sao muốn hủy đi?"
Vạn Kim liếc mắt nhìn Tùy Uyên, thở dài: "Một ngàn năm trước tổ tiên cô là Thích Thiệu vì đại nghĩa mà đồng ý lời hứa quan trọng, khiến cho đời đời Thích gia lún sâu vào lời nguyền này. Trừ Thích Thiệu và một vài quái nhân cảm thấy thú vị, đa số người Thích gia đối với Tỏa Hồn Thạch đều tràn đầy căm ghét, đương nhiên bọn họ cũng căm ghét luôn người được giấu trong Tỏa Hồn Thạch không cần làm gì cũng có người bảo vệ Tùy Đại tướng quân."
Thích An cảm thấy Tùy Uyên đang nhìn mình, vội vàng lắc đầu: "Tôi không ghét anh!"
Vạn Kim cười một tiếng: "Cô và tổ tiên mình không giống nhau. Bọn họ làm bao nhiêu việc cũng chỉ có thể đối diện với một cục đá lạnh như băng, mà cô từ khi bắt đầu đã biết vị Tùy Đại tướng quân này. Vì một cục đá mạo hiểm tính mạng và vì bạn bè mạo hiểm tính mạng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa cục đá đó không mang lại điều gì tốt đẹp còn chọc rất nhiều phiền toái, thậm chí khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-loi-vong-linh/1702205/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.