Chờ Lục Tễ dẫn Tô Đào rời khỏi, Liễu Thủy Nhu suy sụp ngồi trên ghế.
Trương chưởng quỹ thấy sắc mặt nàng trắng bệch, vội la lên: "Liễu cô nương, cô nương sao vậy, thân thể không thoải mái?"
Mới vừa rồi còn tốt, sao đột nhiên mặt lại trắng bệch như tờ giấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau một lúc lâu, Liễu Thủy Nhu mới mở mắt ra: "Không có gì."
Thấy nàng xác thật không có việc gì, Trương chưởng quỹ mới yên tâm.
Hắn hỏi Liễu Thủy Nhu: "Liễu cô nương còn muốn xem thử trang sức không?"
Nàng lắc đầu: "Không cần" hiện tại nàng đâu còn tâm tư gì chọn trang sức.
Liễu Thủy Nhu thất hồn lạc phách hồi phủ .
. . .
Liễu phủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liễu thượng thư vừa trở về liền đến chính phòng, hơn nữa còn gọi tất cả hậu bối đến. Mọi người trong phủ tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn tập trung lại.
Dù sao Liễu phủ có ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-ty-ty-ga-cho-nhan-vat-phan-dien/1723366/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.