Chap 38:
Lấy máy điện thoại ra gọi vào số của Vi …
Vẫn thế, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc gọi … tất cả đều nhận được thông báo từ tổng đài.
Tôi ngồi trên vỉa hè, nhìn đường xá, xe cộ đang tấp nập qua lại. Các đôi nam thanh nữ tú đang cùng nhau trở về sau một đêm noel vui vẻ, hạnh phúc bên nhau…
Còn tôi, tôi ko biết vì nguyên nhân gì … mà đã làm cho cuộc tình mà tôi hằng hi vọng … vụt tắt ngay trong đêm nay …
Nguyên nhân gì …
Chuyện lần trước Vi đã tha thứ cho mình, thì ko thể nào lại là cái lí do ấy được …
Vậy thì do đâu …
Tôi nghĩ nát óc mà vẫn ko hình dung ra được, mình đã làm chuyện gì có lỗi với Vi mà khiến cho Vi suy sụp đến mức tự tử …
Ngồi suy tư gần nửa tiếng, vết máu trên mặt đã khô, người cũng bớt đau hơn, những vết đánh giờ đã tụ thành những vệt bầm tím khắp trên người tôi…
Ko được … phải đến nhà Vi !!! Đúng, phải đến nhà Vi, hỏi Vi cụ thể đầu đuôi ra sao, chứ ngồi đây suy nghĩ thì có ích gì đâu …
Nghĩ là làm, tôi lấy xe đạp rồi chạy khỏi trường, đến nhà Vi …
Đến nơi, tôi chỉ thấy một màn đêm bao phủ khắp căn biệt thự …
Mọi thứ thật yên tĩnh, lạnh lẽo, âm u đến đáng sợ …
Tôi bấm chuông …
Vẫn ko có ai ra mở cửa…
Nhìn lên các cửa sổ thì ko thấy có ánh đèn …
Có lẽ Vi và bác gái đã đi ngủ …
Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-day-you-went-away/1066432/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.