“Trước đây anh ấy không như vậy, tại sao anh ấy lại đối xử với tớ như thế chứ? Anh ấy đã từng rất yêu tớ, tớ cũng rất yêu anh ấy, quan hệ của chúng tớ rất tốt… Tớ muốn biết rốt cuộc anh ấy đang nghĩ gì.”
Ngũ Hạnh Nguyệt đi dưới những bóng cây râm mát bên đường, thế giới yên tĩnh như thế, tiếng khóc của cô cũng thật thảm thiết.
Bạch Tiêu nhớ đến Thẻ đọc suy nghĩ của mình, nhìn cô gái giàu có trước mặt, bỗng nảy ra ý định “lấy của nhà giàu chia cho người nghèo”.
Cô nói: “Nếu tớ có thể giúp cậu biết được Tiêu Tiếu nghĩ gì thì cậu sẽ trả tớ bao nhiêu tiền?”.
“Thật sự có thể sao? Nếu thật sự có thể, tớ sẽ nói cha tớ tặng cho cậu một căn nhà”, Ngũ Hạnh Nguyệt lau nước mắt, nghẹn ngào nói.
Nhiều người phấn đấu suốt đời, thậm chí đánh đổi cả tình yêu lẫn máu mủ của mình mà cũng không có nổi một căn nhà. Vậy mà cô tiểu thư nhà giàu này lại tùy tiện hứa hẹn như vậy.
Thế giới này, từ trước tới nay, hai chữ “công bằng” đều chỉ là trò cười mà thôi.
Bạch Tiêu cảm thấy nghi hoặc, cô bổ sung thêm: “Tớ còn muốn cả gia sản nhà cậu, dùng cả đời cũng không phải trả phí. Chẳng phải mọi người nói nhà cậu có nhiều vàng lắm sao? Nhân viên an ninh cũng ăn mặc giống như đang biểu diễn nghệ thuật vậy”.
“Được. Thế cậu có cách gì để đọc được tất cả những suy nghĩ của bạn trai tớ?”, Ngũ Hạnh Nguyệt không hề nghi ngờ Bạch Tiêu.
“Tớ có một vật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-doc-tam/495400/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.