"Đa số nam tử trên thế gian đều phụ bạc, tình ý của vương gia sâu nặng như vậy, công chúa điện hạ coi như có phúc ba đời."
"Nếu ta sinh ra ở gia đình bình thường, lại có mấy trăm khoảng đất, mấy gian cửa hàng, mấy gian tửu lâu nhà trọ làm kế sinh nhai, ta sẽ giao cho bọn thuộc hạ xử lý. Ta chỉ muốn cùng người mình yêu du ngoạn khắp nơi, xem thiên hạ biến đổi, xem cảnh đẹp nhân gian, ăn các loại đồ ngon có trên đời, điều đó chẳng phải rất tốt sao?"
"Tiểu vương gia không thèm tranh đoạt danh lợi cùng thiên hạ là vì muốn sinh hoạt an nhàn như vậy sao?"
Tang Lâm Hoài Nhị nghe những lời này của Lưu Dục xong, nàng tự nhiên cảm thấy nghi ngờ. Nàng và Cố Cẩm Lan trên thực tế không khác nhau là mấy, từ xuất thân đến việc trưởng thành ở trong thâm cung đại viện, nàng đã quen nhìn con người sử dụng tâm kế đấu đá nhau. Con người sống trên đời đều vì danh vì lợi, không thì vì quyền vì tiền, Lưu Dục xuất thân danh quý, tại sao lại có tâm tư đơn thuần như vậy?
Khi hai người đang trò chuyện, Cố Cẩm Lan đã đứng ngoài gõ cửa, Lưu Dục quay đầu lại liền thấy nàng mỉm cười đứng ngoài, chỉ có nụ cười mang theo chút kỳ quái.
Lưu Dục lập tức đứng dậy: "Điện hạ, vì sao ngươi tự mình đến đây?"
Tang Lâm Hoài Nhị nghe vậy cảm thấy không thoải mái trong lòng, nàng là công chúa thì ta cũng vậy nha. Nàng tự mình đến đây dĩ nhiên cũng sẽ cảm thấy không mệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gian-luon-la-nguoi-tot-nhat/2333115/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.