Sau khi Nhan Hàm trở về thành phố A thì về thẳng nhà, hai ngày nay tuy rằng qua lại mệt mỏi, cơ mà bản thân cô ngược lại rất vui vẻ.
Lúc hai người vừa tới nhà, Nhan Hàm đang ngồi trên sofa, Bùi Dĩ Hằng rót một cốc nước bưng sang đây.
Di động Nhan Hàm liền vang lên.
Trần Thần gọi điện tới, tỏ vẻ thông cảm nói với cô: “Nhan của tớ ơi.”
“Sao vậy?” Giọng cô rất mệt mỏi.
Trần Thần chậc một tiếng, cố ý hạ giọng nói: “Giọng cậu thế này…”
Nhan Hàm hơi ngớ ra, theo bản năng hỏi: “Giọng tớ làm sao?”
“Mờ ám quá.” Trần Thần cười hì hì, “Có loại cảm giác hai ngày nay cậu không xuống giường được.”
Nhan Hàm: “…”
Rốt cuộc cô cười lạnh một tiếng: “Người dâm thấy dâm.”
Cũng may Trần Thần biết cô bạn không dễ trêu chọc, sau khi hả hê Trần Thần lập tức nói: “Đúng rồi, tớ nói với cậu này, hai ngày cậu vắng mặt thầy đúng lúc giao bài tập.”
Chờ Trần Thần nói xong, Nhan Hàm nằm trên sofa thở dài nói: “Lại phải thức đêm.”
“Cậu coi như ổn rồi, tớ dạo này mới gọi là bận đấy.” Trần Thần thở dài một hơi.
Sau khi cúp máy, Bùi Dĩ Hằng đưa cốc nước tới bên miệng cô, Nhan Hàm cúi đầu uống một ngụm. Bùi Dĩ Hằng thấy bờ môi cô hơi khô, anh nhẹ giọng nói: “Em uống thêm ngụm nữa đi.”
Nhan Hàm ngoan ngoãn lại uống ngụm nữa.
Có điều sau khi Nhan Hàm uống nước xong, cô suy nghĩ, vẫn hỏi: “A Hằng, anh trai anh dạo này sao rồi?”
Bùi Dĩ Hằng hơi nhướn mày, nhoẻn miệng cười một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-den-trang-sac-mau-cua-anh/359851/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.