Có thể thấy được ánh mắt mọi người xung quanh đều trừng to, thậm chí có người hé miệng giật mình, tỏ vẻ kinh ngạc nhìn qua bên này.
Mặc kệ là phóng viên hay fan, nhất là những người đã quen với tính tình của Bùi Dĩ Hằng, anh là một người ngay cả khi chụp ảnh với fan cũng sẽ không khoác vai người ta.
Anh, hiện tại thế mà chủ động muốn bồng một fan nhỏ?
Lúc này Nhan Hàm đội mũ, huống hồ bên cạnh cô còn dựng một cái va ly, ai nhìn thấy cũng cho rằng cô là cô gái fan cuồng. Vì yêu thích Bùi Dĩ Hằng cửu đẳng, không ngại ngàn dặm chạy tới, còn ngồi ở đây chờ mấy tiếng đồng hồ.
Fan cuồng nhiệt như thế, thoạt nhìn lại ngồi lâu dưới đất như vậy, Bùi cửu đẳng có lòng tốt bồng cô, hình như cũng chẳng sao nhỉ?
Ngược lại bản thân Nhan Hàm, chân vốn đã tê, lúc này toàn thân cô cứng đờ.
Vì thế cô gượng ép chống mình đứng dậy, nhưng chân vừa động, cảm giác tê rần kia mạnh mẽ, quả thật như kim đâm muối xát.
Mặc dù cô cắn môi nhưng vẫn nhức mỏi tê đến tận xương, suýt nữa kêu ra tiếng.
“Cô thật sự không sao chứ?” Cô gái dâu tây ở bên cạnh đồng tình nhìn cô.
Dù sao loại ngồi lâu tê chân này, quả thật ai cũng từng trải qua, đều hiểu mùi vị này.
Nhan Hàm lắc đầu, càng muốn làm ra vẻ điềm tĩnh: “Tôi không sao.”
Kết quả cô vừa động chân, toàn thân ngã về phía trước, cô động đậy mới nhận ra, bởi vì ngồi xếp bằng mà nửa người đều tê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-den-trang-sac-mau-cua-anh/359854/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.