Hai người nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm cánh cửa, người đàn ông kia ăn mặc rất bình thường, trông vẫn còn rất trẻ, đang tập trung tinh thần nghiên cứu cái gì đó. Hai y tá đứng trong phòng không dám quấy rầy hắn, một trong hai cô y tá thắc mắc: “Không phải tuổi càng lớn, đạo hạnh càng cao sao?”
“Yên tâm đi.” Cô y tá còn lại giải thích, “Vị này là do bạn mình giới thiệu, nghe nói anh ta là đệ tử ruột của một vị đại sư, tuổi trẻ tài cao, bình thường cũng hay theo hỗ trợ thầy mình.”
Cô y tá kia gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn.
Kì Nhạc và Dịch Hàng nghe xong thì càng sợ hơn, vất vả lắm bọn họ mới có thể sống lại, chẳng lẽ bây giờ lại bị người ta siêu độ? Sắc mặt Dịch Hàng trắng bệch, Kì Nhạc nhìn chằm chằm y tá: “Tôi muốn đi khiếu nại, đây là bệnh viện, sao có thể xuất hiện những hành động mê tín như thế này?”
*siêu độ tức là cầu cho linh hồn người chết được siêu thoát.
Một cô y tá trong số đó ho khan: “Anh ta chỉ nhìn thử một chút thôi, không có ý gì khác, những thứ này thà tin là có còn hơn không, cũng không mất mát gì.”
Kì Nhạc vẫn không đồng tình: “Tôi không tin, mấy người mau đưa anh ta đi, nếu không tôi sẽ...” Cậu còn chưa nói xong, anh chàng đạo sĩ ngoài cửa đã bước vào, vừa lúc nghe được câu nói vừa rồi, đạo sĩ đưa mắt nhìn cậu: “Cậu không tin?”
“.....” Kì Nhạc nói, “Mọi người tiếp tục đi.”
Nói xong, cậu kéo chăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-nay-dien-roi/1130584/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.