Quốc Việt đánh nhau với người ta rầm rộ như vậy, đương nhiên sẽ có người lo sợ to chuyện mà báo cho cảnh sát. Băng nhóm chúng hành động ngang nhiên, chắc hẳn cảnh sát đã theo dõi từ lâu. Chỉ cần người dân tả qua loa là họ biết ngay; còn tại sao họ điều tra được nhóm anh thì anh đoán do đám lưu manh đó khai ra.
Nhắc tới đám lưu manh mới nhớ, đỉnh núi nhỏ hẹp thế này, giờ đang lúc sáng sớm, lỡ như bọn chúng kéo nhau lên đây thì biết trốn chỗ nào bây giờ. Chẳng qua anh lại nghĩ, khả năng chúng mai phục dưới đó khá lớn, đi xuống dưới cũng chả tốt hơn bao nhiêu. Ở cũng chết mà xuống cũng tiêu, thôi thì ở trên này luôn vậy.
Không có việc gì làm, anh bèn liếc sang cái vật kỳ lạ đã tìm được tối qua. Nó có dạng hình hộp chữ nhật được làm bằng loại vật liệu gì đấy mà anh không biết. Anh quan sát cẩn thận, thấy một bề mặt của chiếc hộp được chạm trổ rất cầu kỳ. Một cặp rồng vàng uốn lượn trong tư thế hướng về hòn ngọc được nạm ở chính giữa tạo thành tư thế quần long chầu ngọc kinh điển.
Quốc Việt gật gù hài lòng nghĩ thầm: "Thiết kế của chiếc hộp cũng có phong cách quá chứ!” Anh mân mê chiếc hộp kỳ lạ. Khi lật ngược chiếc hộp xuống, anh phát hiện mặt dưới có nhiều hoa văn cổ xưa quái dị, nhìn mãi mà cũng không nhận ra được những hoa văn này có ý nghĩa gì. Anh lại xoay lên trên ngắm nghía hình đôi rồng. Anh sờ hết viên long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-ngam/2352200/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.