Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hình Vận đến nhà Hạ Kha, trước đây cô thường xuyên bị anh lôi đến trong căn phòng nhỏ để đọc tài liệu.
Chỗ này giống như công ty thứ hai vậy, mọi giây phút khó chịu đều biến mất hoàn toàn sau cánh cửa. Vào giây tiếp theo, cô có cảm giác mình sẽ bị giữ lại ở đây suốt đêm.
Thế là theo thói quen như trước, cô cởi giày chạy ngay vào bếp…
– Em làm gì vậy? – Hạ Kha cất giọng hỏi từ đằng sau.
– Pha cà-phê. – Hình Vận trả lời với vẻ không hài lòng.
– Khuya rồi còn uống cà phê làm gì?
– Ừ nhỉ! – Cô gãi đầu – Suýt nữa quên hôm nay chỉ đến ngủ.
– …Hình như em không coi tôi là một thằng đàn ông. – Trai đơn gái chiếc nào có chuyện ngủ thuần túy.
– Hả?
– Bỏ đi, không có gì… – Anh duỗi tay đỡ Hình Vận đến chỗ sô-pha – Ngồi yên tại chỗ.
– Ơ. – Cô lúng túng gật đầu, nhìn Hạ Kha tất bật vào phòng làm việc rồi vào bếp.
Một lúc sau anh mới quay lại chỗ sô-pha cùng với một cái cốc, đưa cho cô:
– Uống cốc sữa ấm đi!
– Cảm ơn anh…. – Cô vươn tay nhận lấy, âm thầm đánh giá cái cốc trong tay.
– Sao thế? Đây không phải cốc của em à? Đừng lo, tôi chưa dùng nó.
– À không phải, chỉ là cảm thấy thân thiết quá, có cảm giác như đang ở nhà mình.
– …
– Sếp Hạ ơi?
– …
– Sếp Hạ ơi?!
– Hả? – Anh quá nhập tâm.
– Sếp ổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-no-toi-mot-moi-tinh-dau/28076/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.