- Anh là?
- À, tôi là A Nghị. Trợ lý của Vương Tổng.
- Vương tổng... Đình Hạo, là...
Nhìn vẻ ngơ ngác của cô, A Nghị liền vui vẻ. Anh liền vươn tay ra, Tử Lan nhanh chóng bước lùi về phía sau, cô ôm chặt đống tài liệu trước ngực. Giọng đầy gấp gáp, nói:
- Này, anh...anh định làm gì vậy hả?
- Cô muốn tôi bê hộ không?
Ánh mắt của anh chiếu về phía chồng tài liệu cô đang ôm khư khư, Tử Lan dè dặt nhìn anh, khóe môi cô khẽ giật giật. Cô nghĩ con người này cũng quá kiệm lời đi, muốn giúp phải nói ra chứ, hành động như vậy chẳng phải rất giống biến thái sao. Cô chỉnh lại tư thế, nhìn A Nghị cười cười. Tử Lan nói:
- Không cần đâu, việc làm bình thường hàng ngày ấy mà. Tôi làm được...
-...
- Mà hôm nay, anh đến tìm tôi...có việc gì?
- Vì chuyện ảnh chụp tối qua!
A Nghị hai tay để trong túi quần, anh hơi dựa vào bàn làm việc bên cạnh. Chăm chú nhìn cô, anh nói nhẹ. Tử Lan nghĩ nghĩ một lúc, cô gật gật đầu, nhỏ giọng mở lời, hơi phát ra đều đều:
- Không ngờ, Vương tổng lại chú ý như vậy.
- Cô...là ghen tị.
Nhíu mày nhìn anh, Tử Lan phồng miệng cười.
- Anh nghĩ gì vậy, tôi...ghen tị. Ha ha, anh nhầm rồi. Tôi là thấy yên tâm về Đồng Đồng kìa, cô gái này ngốc nghếch lắm. Tôi chỉ sợ bạn tôi bị lừa.
- Bị lừa?
Thấy cô cười vui vẻ, đôi mắt biết cười cong lên, quả xinh đẹp. Anh có hơi thất thần mất một giây, cả người cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-sieu-cap-ngot-ngao-cua-tong-tai-dai-nhan/2579128/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.