Sáng ngày thứ hai, sau khi ăn xong điểm tâm, Chử Vân Sơn liền cùng Sơn Tảo đi đến bãi đập, bãi đập thật sự chính là mọt khu vực rất bằng phẳng, là nơi thôn dân dùng dùng để đập lúa, bình thường đều để không đến thời gian thu hoạch thì mới được sử dụng, giống như loại chuyện hôm nay bãi đập chính là địa phương thích hợp nhất.
Ở bãi đập không có bao nhiêu người, Chử Vân Sơn tùy ý nhìn lướt qua xung quanh, ánh mắt dừng lại trên người của Mộc Đầu.
“Nhìn cái gì chứ?” Sơn Tảo nhìn theo tầm mắt của Chử Vân Sơn , lại không thấy có gì đặc biệt.
Chử Vân Sơn lắc đầu, cúi xuống nhìn Sơn Tảo, “Không có gì.”
“Thợ săn ca, đại tẩu, hai người cũng tới nữa à!” Anh Tử mang theo muội muội là Quyên Tử thân thiết tới chào hỏi bọn người Chử Vân Sơn, hai người Chử Vân Sơn xoay người qua liền nhìn thấy gia đình Thành thúc cũng đã đến bãi đập.
“ừ, chúng ta vừa tới.” Chử Vân Sơn gật đầu một cái, coi như lời chào hỏi.”
Thành thúc đưa tay ngang trán nhìn về hướng xa một chút, “Người của quan phủ chính là chậm chạp, còn chưa tới…”
Nhị Xuyên không nhìn được hỏi, “phụ thân, đến cùng có phải là thật không? Chờ lâu như vậy một cái quỷ ảnh cũng không thấy.”
Đại Xuyên cau mày, nhìn dáng vẻ gấp gáp của đệ đệ bèn nói, “Nhị Xuyên, tính tính của ngươi khi nào mới chịu thay đổi? Lớn như vậy rồi còn không hiểu chuyện như một đứa bé…”
Đại Xuyên vẫn còn lẩm bẩm, Nhị Xuyên là người cứng đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hien-phu-quy/2626757/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.