Lâm Cẩn Dung nhẹ tay nhẹ chân đi qua, nhẹ nhàng vỗ vai Cung ma ma, cười nói: “Ma ma vất vả, sáng tinh mơ đã ở đây sắc thuốc. Ngươi tuổi lớn rồi, việc này bảo Hạ Diệp hoặc là Xuân Nha làm thay đi.”
Cung ma ma bị hù nhảy dựng, mặt trầm xuống, nhưng khi thấy là Lâm Cẩn Dung, lại lộ ra vài phần ý cười: “Đa tạ tiểu thư quan tâm đến lão nô già cả, nhưng hai vị chủ tử đều bị bệnh, thuốc này cần phải để ý độ lửa, lão nô sao dám nhàn hạ?”
Khi nói chuyện, ấm dược sôi lên, Lâm Cẩn Dung tùy tay cầm chiếc đũa lúc trước Cung ma ma đặt cẩn thận bên cạnh ấm thuốc nhấc nắp lên: “Đây là thuốc của phu nhân sao?”
Cung ma ma gắt gao nhìn chằm chằm chiếc đũa trong tay Lâm Cẩn Dung, cười nói: “Không phải, đây là thuốc của lão gia. Thuốc của phu nhân là ấm ở bên cạnh.”
Lâm Cẩn Dung không khỏi giật mình, Cung ma ma từ trước đến nay đối với Đào thị vô cùng trung thành, trải qua sự tình lần trước lại hận Lâm Tam gia, tại đây dưới tình huống này, bà đối với thuốc của Lâm Tam gia so với của Đào thị còn chú tâm để ý hơn, thật là kỳ quái. Nàng thoáng tự hỏi một lát, nói: “Thủy lão tiên sinh vừa kê đơn thuốc, thật khó cho chỗ này còn có thể kiếm đầy đủ vị. Ta nghĩ có thể phải trở về thành mua thêm.”
Cung ma ma một bên tiếp nhận đũa trong tay Lâm Cẩn Dung, một bên khiêm cung cười: “Đương nhiên không chỉ có nhà chúng ta, đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hon/1557044/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.