Ban đêm, các nam nhân Lâm gia bắt tay bàn luận nếu vận chuyển lương thực đến phương bắc, do đó đổi lấy lợi ích lớn hơn nữa mà triển khai kịch liệt tranh luận. Bởi vì đây là cơ hội cuối cùng được dùng tiền chung để buôn bán, mỗi người đều có ý đồ tận lực tranh thủ nhiều ích lợi hơn nữa. Lâm Đại lão gia mặc dù muốn kiếm tiền, lại cảm thấy đem nhiều lương thực từ Bình châu vận chuyển đến phương bắc rất mạo hiểm, phái ai đi, vận chuyển như thế nào đều là vấn đề, ai nói trên đường sẽ không phát sinh chuyện gì chứ? Không bằng trước đợi chút, nhìn xem giá thị trường thế nào rồi nói sau.
Lâm Nhị lão gia cùng Lâm Tam lão gia hiếm khi kết thành đồng minh, đều tán thành hẳn nên chạy một chuyến này, lý do là, giá thương nhân thu mua lương thực không cao, bọn họ đã đoạt trước thời cơ, vì sao còn muốn để người khác kiếm tiền? Lâm Nhị lão gia thậm chí ngồi tính toán, có bao nhiêu cá nhân đi, dùng bao nhiêu xe thồ, dọc theo đường đi tiêu tốn bao nhiêu, cầm tiền giao dẫn đi đổi muối, mang về lại có thể kiếm được bao nhiêu tiền…… Lâm Tam lão gia vẽ lộ tuyến, chủ động xin đi giết giặc, tỏ vẻ nguyện ý chạy một chuyến này.
Gà đẻ trứng, trứng nở ra gà, bọn họ giống như đã thấy được muối trắng tinh cùng ánh sáng nhu hòa của vàng bạc lóe ra. Trong số người trẻ tuổi, có người đồng ý với Lâm Đại lão gia, cũng có người tán thành Lâm Nhị lão gia cùng Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hon/1557207/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.