Lệ Chi nhỏ giọng nói: “Thiếu phu nhân, Thủy lão tiên sinh từ trong phòng Đại phu nhân đi ra, lại bị Tam phu nhân thỉnh đi. Sau đó, Sa ma ma lại tới nói là muốn thỉnh lão nhân gia hắn giúp lão thái thái khám bệnh. Cũng may lão nhân gia hắn tính tình tốt, dĩ nhiên là nửa điểm không hờn giận, nhóm phu nhân mời đi đều đi qua.”
“Lão tiên sinh tính tình tu dưỡng ngươi không phải không biết, cho tới bây giờ đều rất tốt.” Lâm Cẩn Dung rũ mắt xuống đọc quyển sách 《 vạn sự bốn mùa 》, biểu tình cũng không có dao động gì đặc biệt.
Lệ Chi ngược lại không nói gì thêm. Người sáng suốt đều biết, cả nhà nữ quyến trừ bỏ Lã thị ra, đột nhiên đều mắc bệnh, không phải đều ôm mục đích hỏi thăm sao? Vì hỏi thăm chuyện của Lâm Cẩn Dung, các nàng đều muốn thăm dò từ chỗ của Thủy lão tiên sinh mà thôi.
Lâm Cẩn Dung thấy Lệ Chi vẻ mặt rối rắm, không khỏi cười: “Nha đầu ngốc, ngươi lo lắng cái gì? Hắn là ai mời đến chứ?” Tất nhiên là Đào Thuấn Khâm tiến cử, Đào thị mời đến, đó là người có thể tin tưởng, sao có thể dễ dàng để người trong Lục gia tùy tiện đả động? Bản thân lo lắng vô ích, Lệ Chi cũng tươi cười.
Nhưng đảo mắt lại nghĩ đến, nàng dự đoán được Thủy lão tiên sinh là người của Đào gia, người khác không nghĩ ra hay sao? Đã nổi lên lòng nghi ngờ, càng không hỏi thăm gì được, càng là hoài nghi, tóm lại vẫn không tốt. Vì thế nụ cười ấy nháy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hon/1557451/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.