“Cố tình gây sự.” Lục Kiến Trung giận dữ, dùng sức vung tay áo nói: “Ngươi coi ta là người nào? Ta chỉ là kẻ vì tư lợi chỉ lo bản thân sao? Tổ mẫu ngươi không phải là thân mẫu của ta sao? Mẫu thân ngươi không phải là tẩu tử của ta sao? Nhi tử của ngươi không phải tôn tử của ta sao? Tam thúc phụ của ngươi không phải là thân huynh đệ của ta sao? Ta sẽ không thề, ngươi đây là đang vũ nhục ta khinh người quá đáng.” Hắn sẽ không thề, Lục Giam có năng lực làm gì hắn?
Lục Giam yên lặng nhìn hắn, sắc mặt càng trắng, ánh mắt càng đen: “Nhị thúc phụ không dám thề cũng không sao, ta vô luận như thế nào đều sẽ trở về.” Nói xong xoay người rời đi, lại nghe Lục lão phu nhân lớn tiếng nói: “Lão Nhị, con quỳ xuống.”
Lục Kiến Trung ủy khuất nhìn Lục lão phu nhân: “Nương”
Lục lão phu nhân sầm mặt, thản nhiên nói: “Nhị lang không thể yêu cầu con thề, ta bảo con thề, có được không?”
Lục Kiến Trung mặc dù là trong lòng ngàn lần không muốn, nhưng trước mặt con cháu, làm sao lại dám nói không thể? Lập tức ủy ủy khuất khuất quỳ gối trước mặt Lục lão phu nhân, giơ tay đối với bầu trời mờ mịt: “Trời ở trên cao, ta Lục Kiến Trung thề, nhất định sẽ hết sức đem người nhà……”
Lục Giam đánh gãy lời hắn: “Đem lão mẫu, Đại tẩu……”
Lục Kiến Trung hận hắn nghiến răng ngứa lợi, nhưng cũng chỉ đành cắn răng nói: “Nhất định hết sức đem lão mẫu, Đại tẩu, chất nhi, chất tức, tôn tử,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hon/434869/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.