Phương Cẩn Chi âm thầm cân nhắc cẩn thận nên trả lời như thế nào, bé không dám nhìn thẳng vào mắt trưởng công chúa, giống như lời nói dối nào cũng không thoát khỏi cặp mắt của bà. Phương Cẩn Chi thoải mái nói: "Đúng ạ, Tam ca ca đặc biết rất thích con."
Trưởng công chúa nhíu mày, hỏi: "Tại sao như vậy?"
Phương Cẩn Chi suýt chút nữa đã bật thốt lên bởi vì tên của mình đồng âm với khuê danh của Lục Giai Chi. Nhưng chỉ trong nháy mắt, bé đã thay đổi chủ ý, nói: "Có thể là vì mẫu thân con không có ở đây. Chỉ cần mỗi lần con nhớ mẫu thân, Tam ca ca sẽ đối xử với con đặc biệt tốt, con....con cảm thấy Tam ca ca nhất định rất nhớ người!"
"À....." Trưởng công chúa nở nụ cười hiếm thấy.
Phương Cẩn Chi nhận thấy nụ cười của trưởng công chúa giống như nhìn thấu ý đồ nịnh hót của bé, nhưng nếu đã cười có nghĩa là cũng không ghét? Bé không ngừng cố gắng, ngọt ngào nói: "Trưởng công chúa là người xinh đẹp nhất con từng gặp đó, nhưng người có biết người đẹp nhất là lúc nào không?"
Trưởng công chúa ném tới một ánh mắt dò hỏi.
"Vẫn là lúc người nhìn Tam ca ca, cả người đều toát ra....ừm, vẻ dịu dàng! Bởi vì càng dịu dàng cho nên mới càng đẹp mắt! Chỉ một ánh mắt, là có thể nhìn ra người là một mẫu thân tốt nhất!"
Trưởng công chúa bật cười, nói: "Tiểu hài tử này, người ngược lại là người đầu tiên nói Bổn cung là mẫu thân tốt nhất."
"Cẩn Chi nói đều là sự thật!" Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-khong/1522071/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.