Edit: Ong MD Beta: Vô Phương Vì Thiên Sắc không tiện nhúng tay vào việc này, nên để Thanh Huyền dẫn Tố Bạch đến miếu Thành Hoàng xuống Âm ty, đến Cửu Trọng Ngục dẫn hồn phách Triệu Thịnh về.
Không phải Thiên Sắc không tin tưởng Thanh Huyền, chẳng qua là xuất phát từ bản năng bảo vệ ‘con thơ’ nhiều năm nên luôn cảm thấy lo lắng khó diễn tả. Nhưng dù lo lắng, nàng vẫn giao nhiệm vụ gian khổ này cho một mình Thanh Huyền hoàn thành. Nàng cũng có băn khoăn của mình, Thanh Huyền cần phải độc lập, nàng không thể bảo vệ hắn cả đời —
Tuy nàng cũng hy vọng có thể bảo vệ hắn cả đời, nhưng không dám bảo đảm gì cả, nhất là từ khi biết mình không thể qua được thiên kiếp.
Thật ra, nàng biết bản thân mình lo lắng không cần thiết. Thanh Huyền đã từng xuống Âm ty, không có gì nguy hiểm, đến Cửu Trọng Ngục dù tiểu sư huynh không chịu giúp đỡ nhưng nhất định sẽ không làm tổn thương Thanh Huyền. Trường hợp xấu nhất, Thanh Huyền không mang hồn phách Triệu Thịnh trở về được, nàng sẽ đích thân đến Âm ty một chuyến giải thích hết mọi chuyện, chắc là tiểu sư huynh cũng hiểu và nể mặt, vì dù sao Triệu Thịnh cũng là con của Bán Hạ sư huynh.
Có điều vừa bước ra cửa, nàng vẫn cảm thấy lo lắng, trong lòng nảy sinh cảm giác bất an, đành phải dặn dò lần nữa: “Thanh Huyền, cẩn thận mọi chuyện, phải biết nhẫn nại, đừng ỷ mạnh…”
Nàng chưa nói xong, Thanh Huyền đã nhào lên, chẳng cần biết ai ở xung quanh: “Sư phụ yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-nguyen/2541261/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.