Sau khi bị lưu manh Diệp Lan Trăn đùa giỡn, Đào Tư Di quay đầu muốn đi. Cô không thể chịu đựng thêm được nữa, anh dựa vào cái gì mà dám làm càn như vậy. Nhưng chưa kịp đi được vài bước, cô đã bị Diệp Lan Trăn ném lên ghế phụ. Xe chạy nhanh ra khỏi bãi đỗ, thẳng đến lúc đấy Đào Tư Di mới phát hiện ra một vấn đề, hóa ra cô bị Diệp Lan Trăn đùa giỡn. Ngoại trừ sinh nhật của anh là thật, thì say rượu và không thể lái xe đều là cái cớ anh lừa cô cùng tham dự bữa tiệc.
Bị Diệp Lan Trăn bế ôm vào tận trong biệt thự, rốt cuộc Đào Tư Di cũng không nhịn được mà tủi thân khóc to. Đến cùng là ai trêu chọc ai, dựa vào cái gì mà người đàn ông này không tôn trọng cô, còn muốn ôm hôn cô. Ly hôn đâu phải điều cô muốn chứ? Nếu Lý Mộ Tiêu không ở bên ngoài làm chuyện đó, cô khẳng định vẫn là một người vợ hạnh phúc.
“Diệp Lan Trăn, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
Đào Tư Di càng nghĩ càng thương tâm, cô chưa từng khóc ở trước mặt người khác, toàn tự mình nhẫn nhịn liếm vết thương. Nhưng ở trước mặt Diệp Lan Trăn không phân rõ phải trái này, cuối cùng cô vẫn không nhịn được, nước mắt không kìm được mà chảy xuống, tựa như mở dòng nước trào ra mãnh liệt.
“Em đừng khóc. Ngoan, anh chỉ muốn…” Diệp Lan Trăn nhìn bộ dạng cô như vậy ngược lại không thể nói thêm được gì, nói cái gì? Nói muốn cùng cô lăn lộn trên giường sao, nói lão nhị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-no-hieu-ro-la-ta/2467414/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.