Vân Thủy là một nhà hàng rất tốt, sau khi đồ ăn lên, phòng bao được đóng cửa lại từ đó liền không nghe được bất kì một tạp âm nào, hai người dùng bữa xong là đã hơn chín giờ.
Ngoài cửa sổ đột nhiên nổ một tràng pháo hoa.
Lốp bốp, Mạnh Oánh lau khóe môi, quay đầu nhìn sang.
Trên trời rực rỡ sắc màu, xán lạn vô cùng.
Lại một tràng pháo hoa được bắn lên, nổ lốp bốp.
Ánh sáng của pháo hoa làm sáng bừng cả góc trời cũng hắt lên gương mặt Mạnh Oánh, ánh mắt chuyên chú, lông mi thật dài.
Trong mắt như chứa đựng cả dãy ngân hà.
Giờ này khắc này, cô có cảm giác như đang là một thiếu nữ học đại học.
Hứa Điện yên lặng nhìn cô, lần đầu tiên phát hiện tiếng tim đập nhanh, vô cùng rõ ràng.
Trong một khoảnh khắc trái tim bị hẫng một nhịp đập.
Có cảm giác như nó sẽ nhảy ra, không khống chế được, anh nhịn không được nới lỏng cổ áo, vừa lúc điện thoại ở bên cạnh vang lên, anh bắt máy.
Đầu kia.
Chu Dương cười nói: "Ăn xong cơm tất niên rồi? Muốn đến câu lạc bộ Tinh Không không?"
Hứa Điện gọi ấm trà, đôi mắt vẫn như cũ đặt lên mặt Mạnh Oánh, anh nói: "Để hỏi cô ấy."
"A? Được."
Chu Dương mỉm cười, cúp điện thoại.
Để điện thoại xuống, Hứa Điện tiến tới, nhẹ nhàng nhéo cằm Mạnh Oánh một cái, ôm mặt cô quay lại, đôi mắt tỏa sáng lung linh hơn thường ngày có lẽ cô đã thu hết ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than-ban-tiet-bach-thai/1061773/chuong-47-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.