Mọi chuyện ban đầu vẫn diễn ra theo kế hoạch, Cao Thành và Hoàng hậu đốt hương cầu nguyện trước tượng Phật vàng trang nghiêm, Hoàng hậu đứng sau Cao Thành nửa bước, ta và Tiết Thục Phi chỉ cách Hoàng hậu một bước. Để Cao Thành có thể chắc chắn rằng chuyện ngoài ý muốn này là cố ý làm với lòng dạ độc ác, ba vị tiểu Công chúa chưa đầy bảy tuổi trong cung đều được các nhũ mẫu bế đến cầu phúc cho Thái hậu.
Lời nói của phi tần có lẽ Cao Thành không tin, nhưng trẻ con tất nhiên sẽ không nói dối.
Khi Cao Thành bước lên một bước để dâng hương, ta và Tiết Thường Khiết kéo phượng bào của Hoàng hậu va chạm hai bên góc nhọn mạ vàng của bàn Phật gỗ đàn hương, ta thực sự không ngờ rằng lúc này vẫn có thể bị người khác cướp mất danh tiếng.
Ta thậm chí không biết Mộc Đàn đã làm thế nào, cái bụng bảy tháng của nàng ta, lại theo thứ bậc xếp ở cuối cùng, vậy mà có thể chính xác lao đến đẩy ta ra, rồi lại vừa khéo đập mạnh cái bụng của mình vào góc bàn.
Ta bị đẩy ngã xuống đất, cơn đau quặn trong bụng chỉ thoáng qua không quá dữ dội, vậy nên khi rên rỉ ta thực sự hơi chột dạ, so với sức mạnh vừa rồi của Tiết Thường Khiết và Mộc Đàn, ta đúng là chuyện bé xé ra to.
Tiết Thường Khiết đã dùng hết sức, đứa trẻ của nàng ta thực sự không phải của Cao Thành, điều này khiến ta hơi ngạc nhiên.
Những gì Hoàng hậu nói đa phần là sự thật, nhưng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than-hoa-ra-la-bach-nguyet-quang/1184278/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.