Hắn và cậu cùng nhau đi làm suốt một năm, đủ mọi nghề để có tiền mua lại căn hộ nhỏ ngày trước của cả hai. Hắn đã hoàn toàn thay đổi, không tự phụ hay giở thủ đoạn trong làm ăn nữa mà chăm chỉ siêng năng, cậu cũng hết lòng hỗ trợ cho hắn. Anh bác sĩ lại càng vui vẻ mà giúp đỡ cho bọn họ, nhìn bọn họ hạnh phúc anh cũng vui mừng thay. Cặp nhẫn ước định kia đã gắn chặt họ với nhau rồi.
Ba tháng sau, họ chính thức làm lễ cưới ở Nhà thờ lớn trong thành phố. Hắn mặc kệ hết dư luận, muốn cho cậu một lễ thành hôn linh đình, dĩ nhiên là không đến mức vay nợ đâu. Cậu cười bảo hắn ngốc, hắn ôm cậu vào lòng nói khẽ:" Anh ngốc không bằng em, vợ bé nhỏ à! Anh muốn cho em biết, em đã không còn là người thế thân, mà đã chính thức trở thành bà xã đại nhân quan trọng nhất của anh." Cậu dụi dụi đầu trong lòng hắn, khoé mắt cay cay.
Sau một loạt nghi thức lẫn tiếp đãi này nọ, hắn cũng được giải phóng và đưa cậu về phòng tân hôn. Hắn gấp gáp áp cậu xuống giường, môi kề môi hôn nhau, lưỡi quyện lưỡi dây dưa nồng nàn. Nụ hôn quyến luyến say mê, giống như nỗi nhớ bao ngày chưa nói được hay tình cảm thắm thiết không thốt hết bằng lời. Đến khi cậu nặng nhọc hô hấp hắn mới dứt môi ra hôn lên vành tai cậu, rồi hôn cổ cậu, vai cậu, ngực cậu...mỗi nụ hôn đều lưu dấu đỏ đánh dấu chủ quyền. Quần áo cả hai sớm đã cởi sạch,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than-khuynh-nguyen/344678/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.