"Vậy người trong cung là?"
"Là muội muội song sinh của ta —-" Nàng cười bất đắc dĩ và mệt mỏi: "Liễu Vận Ngưng!"
Liễu Uẩn Nịnh vừa dứt lời, đôi bên liền chìm trong im lặng, Liễu Uẩn Nịnh cúi đầu nên không hề thấy ánh nhìn chăm chú của Hàn Tịnh Triệt dành cho nàng.
Cả hai vẫn chìm trong im lặng, Liễu Uẩn Nịnh thầm cảm thấy bất an, rồi y lên tiếng: "Hai ngày qua ta vừa giải quyết xong một số việc, tương đối rảnh rỗi, trong môn cũng chẳng còn gì quan trọng phải giải quyết, ngươi chuẩn bị đi, vài ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát!"
"Xuất phát?" Nàng ngẩng đầu, vừa kinh ngạc vừa kích động nhìn y: "Đi đâu?"
Lạnh lùng liếc nàng một cái, y nói: "Đưa ngươi về!"
"Về? Về đâu?" Nàng trợn mắt, đôi mắt long lanh đầy kinh ngạc: "Ngươi muốn giao ta cho Hiên Viên Kỳ?"
"Ngươi lo chuẩn bị đi!" Y không đáp, đứng dậy rời đi.
"Ta không muốn!" Nàng kéo tay y, trừng y đầy phẫn nộ: "Ta không muốn về!"
Quay đầu, thản nhiên liếc nàng một cái, y chỉ lãnh đạm nói: "Ta không muốn chuốc lấy phiền phức."
"Hàn Tịnh Triệt, ngươi không thể làm vậy!" Nàng siết chặt ống tay áo của y khiến nó bị kéo căng: "Chúng ta đã thành thân rồi, ngươi không thể làm chuyện bán thê cầu vinh thiếu đạo đức như vậy!"
"Đó là giả!" Y không hề hoang mang đáp, dụng lực, giật phắt tay lại: "Còn nữa, ngươi theo ta cũng lâu rồi, với ta mà nói ngươi thật vô dụng!"
Ý nói nàng ăn không ngồi rồi?
Liễu Uẩn Nịnh tức đến nỗi mắt hoe đỏ, trừng y không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than/1744290/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.